ĐIỆP KHÚC XUYÊN TẠC VỀ TỰ DO BÁO CHÍ Ở VIỆT NAM CỦA TỔ CHỨC “PHÓNG VIÊN KHÔNG BIÊN GIỚI” (RSF)

ĐIỆP KHÚC XUYÊN TẠC VỀ TỰ DO BÁO CHÍ Ở VIỆT NAM CỦA TỔ CHỨC “PHÓNG VIÊN KHÔNG BIÊN GIỚI” (RSF)
Phóng viên không biên giới (Reporters sans frontières – RSF) là một tổ chức phi chính phủ hoạt động toàn cầu, lấy Điều 19 Tuyên ngôn quốc tế Nhân quyền của Liên hợp quốc làm cơ sở để hành động, với mục đích bảo vệ tự do báo chí trên thế giới, chống kiểm duyệt và tạo áp lực, giúp đỡ những nhà báo đang bị giam giữ. Hằng năm, vào ngày Nhân quyền thế giới, Tổ chức này thường đưa ra bảng xếp hạng về tự do báo chí của 180 quốc gia, bằng cách tổng hợp các câu trả lời vào một bảng câu hỏi của RSF.
Nhìn vào mục đích trên, nhiều người nghĩ rằng RSF là một tổ chức chân chính, hoạt động vì sự tiến bộ, thúc đẩy tự do và văn minh của thế giới. Nhưng trái ngược với chủ trương của Liên hợp quốc, nhiều năm nay tổ chức này thường xuyên có những luận điệu sai trái, xuyên tạc tình hình tự do báo chí, tự do ngôn luận của một số nước, trong đó có Việt Nam. Ngày 03/5/2022, tổ chức này đã công bố cái gọi là “Chỉ số Tự do Báo chí Thế giới năm 2022” và cũng như các năm trước, một lần nữa RSF lại điệp khúc xuyên tạc về tự do báo chí ở Việt Nam khi xếp Việt Nam ở vị trí thứ 174 trên 180 quốc gia và vùng lãnh thổ, trong đó RSF đã xếp Việt Nam có chỉ số chính trị ở hạng 173, chỉ số kinh tế xếp hạng 176, chỉ số lập pháp 172, chỉ số xã hội 170 và chỉ số an ninh 170.
Trước hết cần khẳng định thêm một lần nữa, cái gọi là “Chỉ số Tự do Báo chí Thế giới năm 2022” mà RSF đã công bố vào ngày 03/5/2022 vừa qua đã tiếp tục cho thấy Tổ chức phóng viên không biên giới (RSF) vẫn tiếp tục duy trì những nội dung báo cáo phiến diện, sai sự thật, để từ đó nhận xét xuyên tạc về tự do báo chí ở Việt Nam khi cho rằng: “Truyền thông Việt Nam vẫn bị cho là chịu sự kiểm soát chặt chẽ của Đảng Cộng sản độc quyền lãnh đạo. Giới phóng viên và các bloggers độc lập thường bị bỏ tù khiến Việt Nam thuộc nhóm bỏ tù nhà báo nhiều nhất đứng hàng thứ ba thế giới”. Thậm chí, RSF còn xuyên tạc cho rằng “có 40 nhà báo đang bị giam cầm tại những nhà tù vốn nổi tiếng là ngược đãi tù nhân ở Việt Nam. Trong số những người đang bị cầm tù có những người thuộc Hội Nhà báo Độc lập Việt Nam, nhóm Báo Sạch và bà Phạm Đoan Trang….”
Trên thực tế, thêm một lần nữa RFS đã cố tình bỏ qua những bản cáo trạng đầy thuyết phục, với đầy đủ chứng cứ cụ thể và xác thực về hành vi vi phạm pháp luật Việt Nam của các đối tượng mà họ đề cập là “Hội Nhà báo độc lập Việt Nam”, “Nhóm Báo sạch” hay Phạm Thị Đoan Trang để từ đó tiến hành màn “khua chiêng, gõ mõ” để tẩy tội cho họ. Điển hình như như cách đây không lâu, vào ngày 06/7/2021, chính RSF đã đưa ra cái gọi là “thông cáo báo chí” để kêu gọi Việt Nam trả tự do ngay lập tức cho “nhà báo độc lập” Lê Văn Dũng (Lê Dũng Vova) đấy thôi.
Tương tự một số tổ chức đội lốt “dân chủ, nhân quyền” khác như “Tổ chức theo dõi nhân quyền” (Human Rights Watch), “Ngôi nhà tự do” (Freedom House), “Ủy ban bảo vệ nhà báo” (CPJ), RSF không hề tổ chức nghiên cứu, khảo sát thực tế tại Việt Nam; phớt lờ các thông tin và các số liệu chính thống, chỉ đưa ra một bảng khảo sát gồm 123 câu hỏi để cóp nhặt tin tức một chiều, phiến diện, thậm chí bị bóp méo từ một số cá nhân, tổ chức thiếu thiện chí, thù địch với Việt Nam hay phỏng vấn một số nhà “dân chủ” để từ đó “xào nấu” lại thành một món hổ lốn và đưa vào cái gọi là “Chỉ số Tự do Báo chí Thế giới năm 2022”.
Không những thế, RSF bị cáo buộc là nhận tài trợ từ Chính phủ Pháp và Chính phủ Mỹ… nên luôn xếp thứ hạng cao cho những nước này(3). RSF bác bỏ các cáo buộc về một chương trình nghị sự chính trị, nhưng xác nhận đã nhận tài trợ từ Quỹ Quốc gia vì Dân chủ, thông qua Bộ Ngoại giao Mỹ(4). Xếp hạng của RSF luôn dựa vào “danh sách đen” của Bộ Ngoại giao Mỹ, trong đó nổi lên các nước như Iran, Xyri, Triều Tiên, Việt Nam, Cuba, Trung Quốc. RSF cũng né tránh, không đưa ra bất kỳ báo cáo nào về hoạt động chống lại nhà báo của Mỹ và các đồng minh. Giáo sư Salim Lamrani của Đại học La Réunion (Pháp) chỉ rõ “RSF không phải là một tổ chức bảo vệ quyền tự do báo chí, nhưng là một thực thể ít người biết đến với một chương trình nghị sự chính trị được ủy quyền để làm mất uy tín các nước nằm trong danh sách đen của Hoa Kỳ”.
Với sự hậu thuẫn của những cá nhân, tổ chức thiếu thiện chí, chống phá Việt Nam cùng với phương pháp điều tra, nghiên cứu phi khoa học và phi thực tế, liệu Chỉ số Tự do Báo chí Thế giới của RSF có “khách quan, tin cậy” như RSF và các thành viên của nó vẫn lớn tiếng khẳng định?
NGUỒN: LÂM ĐỒNG XỨ NGÀN THÔNG